![]() |
|
BHLĐ sơ sài của NLĐ ở làng nghề Mỹ Đồng |
Có mặt tại một cơ sở tái chế ở phường Tràng Minh (Kiến An), ấn tượng đầu tiên của chúng tôi là con mương nước thải trước nhà đen ngòm, nổi đầy váng. Bên ngoài sân, vườn, hàng trăm bao tải chứa chai lọ nằm ngổn ngang.
Tiềm ẩn nguy cơ
Chứng kiến chị Lê Thị Liên, quê ở An Lão, cùng mấy lao động khác đang rửa những phế liệu là túi nilon để phục vụ việc tái chế, chúng tôi mới thật sự kinh hoàng. Với đôi găng tay cao su đơn giản, chiếc áo mưa mỏng khoác trước ngực, chị Liên liên tục đưa giũ rửa túi nilon bẩn, đầy mùi tanh hôi vào thùng phuy nước đục ngầu, tràn cả ra ngoài lênh láng. Phía bên trong nhà xưởng rộng hơn 10m2, 3 công nhân khác tay không bốc túi nilon trực bên máy phay chạy ầm ầm, mùi khét “tổng hợp” của các loại nhựa bốc lên xộc thẳng vào mũi, vào miệng.
Theo chị Liên, cơ sở sản xuất này có gần 20 lao động thời vụ với mức lương 3 triệu đồng/người/tháng. Bình quân mỗi ngày, cơ sở xuất khoảng 2 tạ túi nilon và hàng chục tạ hạt nhựa nghiền. Trang thiết bị, phương tiện sản xuất đều thô sơ, chủ yếu bán thủ công. Điều kiện làm việc không bảo đảm, trong khi trang bị bảo hộ lao động (BHLĐ) đơn giản, chỉ có găng tay cao su và khẩu trang vải. “Biết ô nhiễm, ảnh hưởng đến sức khỏe đấy, nhưng làm mãi cũng quen rồi. Vả lại chúng tôi cũng chỉ biết lao động chân tay đơn giản để kiếm thu nhập thôi…”, chị Liên chia sẻ.
Tương tự, làng nghề đúc Mỹ Đồng (xã Mỹ Đồng, Thủy Nguyên) từ lâu đã được nhiều người biết đến là làng nghề nổi tiếng, thu hút thường xuyên khoảng 3.000 lao động, chủ yếu ở địa phương và các xã lân cận. Từ năm 2006, trước yêu cầu phát triển, làng nghề đã được quy hoạch với mặt bằng diện tích hơn 5,4ha để phát triển sản xuất và cách xa khu dân cư. Song, hầu hết người lao động chia sẻ rằng môi trường làm việc vẫn ô nhiễm, độc hại, chưa kể do đặc thù nghề đúc thì các tai nạn gây thương tích và nguy cơ cháy nổ luôn tiềm ẩn.
Cùng với tiếng ồn, thì lượng khí thải và bụi từ hoạt động đúc gang, đúc đồng, đun nấu kim loại, gia công cơ khí… xả ra rất lớn khiến các nhà xưởng và xung quanh khu vực làng nghề luôn có mùi khét lẹt. Tại một cơ sở sản xuất, toàn bộ khí thải trong quá trình sản xuất đúc gang, nung lò đều xả “vô hướng”, khuyếch tán ra môi trường xung quanh. Giữa cái ngột ngạt đó, hơn 20 lao động đang làm việc, nhưng trang bị BHLĐ duy nhất chỉ là đôi găng tay.
Để phát triển bền vững
Có thể nói, với 12 làng nghề truyền thống, Hải Phòng là một trong những địa phương có số đông làng nghề truyền thống. Ngoài 2 làng nghề kể trên, một số làng nghề mà người lao động (NLĐ) cũng đang đối mặt nguy cơ mất ATVSLĐ, như: Điêu khắc sơn mài Bảo Hà, Đồng Minh (Vĩnh Bảo); khai thác đánh bắt thủy sản Lập Lễ… Nguyên nhân trước hết, đối với những làng nghề truyền thống mang tính chất thủ công nghiệp, hầu hết chủ các cơ sở chỉ sử dụng loại máy móc, thiết bị đã cũ kỹ mà không hề chú ý độ an toàn trong khi nhận thức về công tác ATVSLĐ, PCCN của chủ cơ sở sản xuất và NLĐ còn rất hạn chế.
Thực tế cho thấy, ngoại trừ tai nạn lao động (TNLĐ) gây chết người phải khai báo, còn lại các TNLĐ đều ngoài “tầm” kiểm soát của các cơ quan chức năng. Về phía NLĐ, hầu hết làm việc bằng kinh nghiệm theo kiểu “cha truyền con nối”, nên nhận thức và các kỹ năng bản thân về ATVSLĐ rất hạn chế.
Trên thực tế, công tác bảo đảm ATVSLĐ tại các làng nghề vẫn còn nhiều khó khăn, song bắt đầu đã có những tín hiệu tích cực được cải thiện. Ông Đào Văn Thủy - Chủ tịch UBND xã Mỹ Đồng, cho biết: Nhận thức về bảo đảm ATVSLĐ trong thời gian gần đây của làng nghề đã được nâng lên rõ rệt, như việc thường xuyên mở các lớp tập huấn về công tác ATVSLĐ, PCCN, quan tâm trang bị BHLĐ cho NLĐ; tổ chức đăng ký thi ATVSLĐ...
Đ.H
